03/07/2022 15:20
SDR là gì? Những điều cần biết về SDR
SDR là gì? Đặc điểm và mục đích sử dụng Quyền rút vốn đặc biệt.
1. SDR là gì?
SDR là một tài sản dự trữ mang tính quốc tế, viết tắt của Special Drawing Rights (Quyền rút vốn đặc biệt). SDR được IMF tạo ra tại thời điểm năm 1969 với mục đích ban đầu là bổ sung tiền vào nguồn dự trữ của các nước thành viên một cách chính thức.
SDR về bản chất là một công cụ tiền tệ nhân tạo được IMF xây dựng và sử dụng từ một rổ các loại tiền tệ của những quốc gia quan trọng. IMF sử dụng SDR cho mục đích kế toán nội bộ. SDR được IMF phân bổ cho các quốc gia thành viên và được bảo đảm bởi sự tin cậy và tín nhiệm hoàn toàn của các nước thành viên.
2. Đặc điểm của SDR
Một số đặc điểm nổi bật làm nên SDR như sau:
SDR do IMF thiết lập quy định và chỉ hoạt động tại các quốc gia thành viên của quỹ này.
Mọi hoạt động của SDR sẽ được tiến hành thông qua tài khoản ngân hàng.
Chức năng chính của quỹ tài sản dự trữ này là cung cấp tính thanh khoản và khắc phục toàn bộ những hạn chế của các phương thức thanh toán truyền thống như: vàng, đô la Mỹ, v.v. Thông qua SDR, các quốc gia chấp nhận SDR có nhiều lợi ích khi bổ sung nguồn lực cho ngân hàng.
Giá trị của SDR là trung bình cộng giá trị của các đồng tiền có sức ảnh hưởng lớn nhất trong quỹ IMF như: USD, Yên Nhật, Euro, v.v.
Ngân hàng nhà nước là đơn vị quản lý hoạt động của SDR.
Ngoài tác động về thanh khoản, SDR còn có vai trò thắt chặt quan hệ ngoại giao của các nước thành viên trong quỹ IMF.
3. Mục đích của SDR
SDR được tạo ra để trở thành bộ phận chính của dự trữ quốc tế, còn vàng và các tiền tệ dự trữ chỉ là phần bổ sung nhỏ cho dự trữ quốc tế. Để tham gia vào hệ thống này, một quốc gia bắt buộc phải có dự trữ chính thức.
Dự trữ chính thức bao gồm vàng và ngoại tệ được chấp nhận phổ thông trong giao dịch quốc tế của ngân hàng trung ương hoặc chính phủ có thể được dùng để mua lại nội tệ nhằm duy trì tỉ giá ổn định.
Nguồn cung quốc tế của đồng USD và vàng - hai tài sản dự trữ chính là không đủ để hỗ trợ tăng trưởng trong thương mại toàn cầu và các giao dịch tài chính liên quan đang diễn ra vào thời điểm đó. Điều này đã thúc đẩy các quốc gia thành viên tạo ra một tài sản dự trữ quốc tế theo hướng dẫn của IMF.
4. Sử dụng SDR để thanh toán
Các thành viên nắm giữ SDR có thể sử dụng chúng để đổi lấy các loại tiền được sử dụng phổ biến bằng cách tự nguyện trao đổi với nhau qua nghiệp vụ swap, hoặc dưới sự chỉ đạo của IMF yêu cầu các quốc gia có nền kinh tế mạn hoặc dự trữ ngoại tệ lớn hơn phải mua SDR từ các quốc gia thành viên gặp khó khăn.
Các quốc gia thành viên IMF có thể vay SDR từ dự trữ của IMF với lãi suất ưu đãi, chủ yếu với mục đích điều chỉnh, tạo ra vị thế có lợi cho cán cân thanh toán của họ.
Bên cạnh vai trò là một tài sản dự trữ phụ trợ, SDR là đơn vị kế toán của IMF. Giá trị của SDR được tính từ một rổ các loại tiền tệ chính: đồng yên Nhật, đôla Mỹ, Nhân dân tệ, Bảng Anh và đồng Euro.
(Tổng hợp)
Tin liên quan
Advertisement
Advertisement
Đọc tiếp