Advertisement

Nhận bản tin

Liên hệ quảng cáo

Email: banbientap@baocungcau.net

Hotline: 0917 267 237

icon logo

Quên mật khẩu?

Có tài khoản? Đăng nhập

Vui lòng nhập mật truy cập tài khoản mới khẩu

Thay đổi email khác
icon

​Tại sao tôi không đi bộ?

Dân sinh

22/02/2017 07:37

Đọc 2 bài trên báo Tuổi Trẻ: “Đi bộ: tại sao không?” ngày 19/2 và “Vỉa hè nhiều nơi vẫn bị lấn chiếm” ngày 20/2, tôi nghĩ ngay đến bản thân mình.

Nhà tôi chỉ cách công ty 1,4km, quãng đường quá lý tưởng để đi bộ vừa tập thể dục vừa bảo vệ môi trường. Thế nhưng tôi chỉ đi bộ đúng 1 lần và không dám đi thêm lần nào nữa.

Quãng đường tôi đi làm qua 3 con đường: Phan Xích Long, Phan Đăng Lưu và Hoàng Văn Thụ, cùng thuộc quận Phú Nhuận. Trên suốt con đường Phan Xích Long là vô vàn quán ăn, tiệm cà phê… nên vỉa hè được dùng kê bàn ghế hoặc để xe của khách.

Người Singapore đi bộ rất nhiều vì đường phố nhiều cây xanh, không bị ô nhiễm - Ảnh: Quân Nam

Không thể tìm được 1 đoạn vỉa hè nào có thể đi bộ được hơn 50m, cứ vài bước đi trên vỉa hè thì lại phải bước xuống lòng đường. Mà con đường này xe cộ tấp nập, người đi bộ bước xuống lòng đường, lỡ có va quẹt thì người đi bộ có lỗi, vì lòng đường là dành cho xe cộ lưu thông, mà nếu không xuống đường thì không thể có đường đi tiếp.

Ra đến đường Phan Đăng Lưu thì lưu lượng xe còn đông hơn, mà vỉa hè lại nhỏ hơn nên đoạn đường này không “chào đón” người đi bộ. Vỉa hè nhỏ, các tiệm buôn bán chỉ cần lấn một chút là người đi bộ phải nhảy xuống lòng đường.

Có đoạn vỉa hè những công sở không bị lấn chiếm thì… xe máy chạy lên giành đường, vì dưới lòng đường bị kẹt xe. Thêm nữa là xe buýt ra vào rước khách nên người đi bộ đoạn đường này phải căng đầu ra nhìn trước nhìn sau nhìn trên nhìn dưới.

Người Singapore đi bộ rất nhiều vì đường phố nhiều cây xanh, không bị ô nhiễm - Ảnh: Quân Nam

Qua được đường Hoàng Văn Thụ thì xe ít hơn được chút, nhưng lề đường cũng quá nhỏ và cũng bị lấn chiếm để kê hàng hóa, dựng xe. Chưa kể khu vực này bụi và khói xe quá nhiều, đi bộ là hít vào phổi toàn bộ sự ô nhiễm nặng nề.

Tôi cũng có sử dụng xe đạp, nhưng nói thật là chỉ dám đạp xe vào 2 ngày cuối tuần, lúc đường phố vắng vẻ hơn chút ít, vì tôi sợ ôtô, xe buýt và những thanh niên phóng xe bạt mạng, coi thường đèn tín hiệu giao thông.

Đồng nghiệp cũng hay hỏi tôi sao không đi bộ, tôi nói rằng nếu từ nhà đến công ty qua một công viên hay con đường có hàng cây xanh mát thì tôi đâu cần phải đi xe.

Nói đến đây tôi mới nhớ lần đầu qua Singapore, tôi thấy sao trên đường người ta đi bộ quá nhiều, tấp nập, liên tục từng đợt từng đợt. Vì dưới lề đường không bị lấn chiếm, phía trên là cây xanh bóng mát, không khí không bị ô nhiễm nên mọi người đều thoải mái đi bộ, vừa tốt cho sức khỏe, vừa tốt cho môi trường.

Theo QUÂN NAM (Tuổi trẻ)
iconChia sẻ icon Chia sẻ
icon Chia sẻ

Advertisement