Advertisement

Nhận bản tin

Liên hệ quảng cáo

Email: banbientap@baocungcau.net

Hotline: 0917 267 237

icon logo

Quên mật khẩu?

Có tài khoản? Đăng nhập

Vui lòng nhập mật truy cập tài khoản mới khẩu

Thay đổi email khác
icon

Người trẻ du lịch xuân sao phải ầm ĩ?

Dân sinh

28/01/2017 09:22

Những ngày cận tết, trong khi nhiều bạn trẻ tìm cho mình những địa điểm thú vị vui chơi thì không ít người lại cho rằng điều này sai phong tục truyền thống của dân tộc. Với mình, bạn chọn xu hướng nào?

"Chưa vào tới cổng nhà, tiếng mẹ già đã dồn dập: “Thằng Thanhhôm nào mới về tết? Cả gia đình đang đợi cháu về để tổ chức tất niên và mừng thọ cho ông đó.”

Tôi đã liên lạc với con và được biết nó không có ý định về quê tết này, nó đã cùng đám bạn tổ chức tour về vùng Tây Bắc vừa vui chơi, vừa xem người vùng này đón tết ra sao. Dù thế, tôi chẳng đủ can đảm nói thật để bà thất vọng vì còn đang ra sức thuyết phục con biết đâu nó sẽ nghĩ lại.

Mấy hôm nay, tôi đã nói chuyện với con (cậu con trai đang học năm 3 đại học): “Con lo thu xếp về tết sớm để làm lễ mừng thọ ông luôn”.

Được đi đây đó để chinh phục những miền đất lạ là nhu cầu của nhiều bạn trẻ - L.N.M.

Mới nghe thế, nó đã lớn giọng trả lời dứt khoát: “Năm naycon có kế hoạch khác rồi, con không thể nào về được”.

Giờ nghe mẹ ngày nào cũng hỏi, cũng hối thúc nên chẳng biết phải trả lời ra sao đành cứ lần lữa mãi. Hôm naykhông biết là lần thứ bao nhiêu mẹ đến nhà để hỏi, tôi giật mình khi nghe mẹ nói: “Ông ngoại nói nếu vắng mặt một đứa cháu cũng nhất định không chịu làm. Tuổi già như ngọn đèn trước gió nếu có chuyện gì ân hận lắm”.

Mẹ về rồi, tôi lại gọi điện nói chuyện với con trai. Cu cậu chẳng đợi tôi nói hết câu đã la lên: “Mẹ lạc hậu quá rồi mẹ ơi! Tuổi trẻ như tụi con phải đi đây đi đó mới khôn ra được, cứ ru rú xó nhà nó đần người ra. Con giờ đã năm 3 rồi, thời sinh viên không đi đến đâu cũng uổng mà sau này ra trường ngập đầu với công việc có muốn đi cũng sẽ không đi được, lúc đó có ân hận cũng muộn rồi".

Con đã tỏ ra cương quyết thế, tôi cũng đành bất lực, dù sao cũng không thể giấu hai ông bà. Cuối cùngchọn thời điểm thích hợp tôi lựa lời nói: “Năm nay, cháu Thanh phải trực trường nên không về được. Nhà mình cứ tổ chức mừng thọ cho ông cũng được mà”.

Nghe thế, bố tôi nói: “Trực trường cũng chỉ vài ngày thôi, nói nó tranh thủ về nhà một hôm, bố muốn đại gia đình mình có một bức hình đầy đủ biết đâu đây lại là cơ hội cuối cùng bố được ăn tết cùng con cháu trong gia đình”.

Nghe tới đây, không khí gia đình trầm hẳn, tôi cũng thấy đôi mắt mình cay xè, ngấn nước. Lặng yên hồi lâu, tôi cũng phải thú thật lý do vắng mặt của con trong mấy ngày tết: “Cháu nó trót đăng kýđi du lịch dài ngày với bạn bè nên không thể về được bố ạ”.

Nghe con gái nói, ông buồn buồn ngồi yên như bất động. Còn mẹ tôi tỏ ý giận lắm. Mẹ nói: “Chẳng hiểu nổi vợ chồng con dạy dỗ con cái kiểu gì mà nó lại chẳng biết yêu gia đình như thế.

Tết là ngày mà mọi thành viên trong gia đình sum vầy bên nhau, con cháu chúc tụng ông bà, cha mẹ mới phải đạo, chứ không phải cái kiểu lông bông ngoài đường như những kẻ vô gia cư như vậy”.

Tôi cũng thấy mình đã sai, đã không thể đem niềm vui cho bố trong những ngày này. Tôi ngồi yên nghe mẹ mắng chửi, câu nói của cậu con trai cứ văng vẳng bên tai: “Mẹ lạc hậu quá rồi mẹ ơi! Những người trẻ như tụi con bây giờ không thể sống như thế hệ ba mẹ trước đây, tết là phải sum họp, là đến từng nhà chúc tụng nhau và ra về trong khật khà khật khưỡng. Tụi con đi du xuân thì có gì là sai chứ?”

Con tôi nói đúnghay là gia đình tôi quá khắt khe?

Theo KHÁNH NGỌC (Tuổi trẻ)
iconChia sẻ icon Chia sẻ
icon Chia sẻ

Advertisement