23/03/2017 07:00
"Minh Béo ngoan cố và đầy ngụy biện, không biết xấu hổ là gì"
Bài viết bày tỏ quan điểm cá nhân của một chuyên gia trong lĩnh vực văn hóa về hành động tuyển sinh học viên của Minh Béo sau khi mãn hạn tù ở Mỹ vì tội ấu dâm.
Cả tuần nay, một bức ảnh của câu chuyện xảy ra từ năm 2016 đang được truyền thông xới lên ầm ĩ, không hiểu sao lần xem lại này cứ ám ảnh tôi suốt.
Đó là hình ảnh Minh Béo đang cười thích thú pha lẫn đắc thắng trước xe hơi hạng sang hay bên quầy bếp ngay khi vừa ra tù.
Minh Béo là nghệ sĩ có đôi mắt biết nói nhưng tôi bảo đảm ai nhìn vào ngay thời điểm này đều không biết… nói gì vì đang sôi máu và chỉ muốn đốt cho nó cháy thành khói.
1. Ai cũng có thể mắc sai lầm, nhưng…
Khinh suất! Tôi nghĩ đây là từ chính xác nhất để diễn tả đôi mắt của Minh trong bức hình trên. Và không thể tìm từ nào khác thích hợp hơn. Đại văn hào Pháp Voltaire có nói: Ai cũng có sai lầm. Nhưng người ít khinh suất nhất là người mau hối lỗi nhất. Hay nói cách khác: người luôn khinh suất là người không hề biết hối lỗi!
Đúng không nhỉ? Với hai trường hợp này, tôi nghĩ hình như Voltaire ngẫu hứng nghĩ ra câu bất hủ này để nhắn nhủ cho riêng Minh, dù họ ra đời cách nhau ba thế kỷ và ở hai nền văn hóa cách xa trên dưới 10.000km đường chim bay!
Bằng chứng là lúc bị đọc lệnh bắt, Minh hốt hoảng vì hoàn toàn bất ngờ. Nhưng thời gian sau đó, Minh bộc lộ ánh mắt ngạo mạn sau khi được trả tự do. Với Minh, cho đến tận hôm nay, tôi nghĩ trong đầu anh không hề tồn tại hai từ "HỐI LỖI".
Sau khi bị trục xuất khỏi nước Mỹ, Minh Béo về Việt Nam và tiếp tục gây bức xúc dư luận vì thái độ xem thường mọi người bằng những cái vẫy tay ngạo mạn của người chiến thắng dù vừa rời khỏi nhà đá, những câu chào đại loại kiểu một nghệ sĩ tên tuổi vừa đi lưu diễn xa về lại quê hương: "Cám ơn cả nhà luôn quan tâm và ủng hộ mình trong suốt thời gian qua"..."Nhớ cả nhà lắm"…
Khán giả nào mà không biết chuyện, không thể nghĩ rằng những câu chào trâng tráo kiểu đó xuất phát từ miệng một nghệ sĩ vừa bị kết tội làm chấn động và bàng hoàng kiều bào Việt tại Mỹ: ấu dâm!
Minh không xin lỗi! Nhất định không là không, dù chỉ một lần duy nhất!
Đọc đến đây, ai cũng thấy Minh trở về Việt Nam lần này trong vị thế và suy nghĩ của mình là một ngườibị xui chứ không bị sai!Và đây cũng là lúc Minh tự cho mình cái quyền vừa ngây ngô vừa ngang ngược đầy ảo tưởng: Sau khi tù ”oan”, Minh đã trở về trong vòng tay rộng mở của các fan, bằng ánh mắt đầy khinh suất, thách thức, Minh bảo yêu là phải yêu, chờ là phải chờ…
Những ai biết rõ tính Minh, với những gì đầy bất thường vừa diễn ra, họ đang chờ đợi và hiểu Minh không sớm thì muộn sẽ tiếp tục gây bão dư luận, vấn đề là lúc nào mà thôi!
Y như rằng, sau thời gian mà hầu hết mọi người đều tưởng Minh im hơi lặng tiếng là do đang tái hòa nhập cộng đồng 1 cách khó khăn vì ánh mắt kỳ thị của nhiều khán giả, thì đùng một cái, Minh thông báo tuyển diễn viên khóa 8 hoành tráng như chưa hề có cuộc bi ai!
2. Minh đã bị đứt dây thần kinh xấu hổ?
Có rất nhiều trường hợp, mọi người thấy vừa thương vừa giận, thậm chí sẵn sàng bỏ qua hết mọi lỗi lầm và tha thứ cho những người gây ra tai họa như chuyên một nữ sinh châm lửa đốt trườngchỉ vì yêu ”like”,người mẹ “cạn lời” khi để con 3-4 tuổi ngồi lăn lóc trên chiếc xe ba gác thùng bao ngổn ngang để kiếm tiền mưu sinh giữa trời nắng như thiêu như đốt, bị mọi người chỉ tríchchỉ vì yêu conthật “oan nghiệt”.
Hay như chuyện cô gái xăm hình hoa hồng bị mọi người lên án vì những mối tình chằng chịt mạng nhện để dẫn đến cái chết bi thương cho chính mình ngày tết đầu năm, nhưng mấy ai biết cô làm tất cả kể cả phải bán dâmchỉvì thương mẹ, muốn kiếm tiền xây căn nhà mới tươm tất để báo hiếu cho mẹ(?), hàng trăm cô gái trẻ đành vứt bỏ giọt máu của mìnhchỉ vì dại,nhẹ dạ trao thân cho những anh chàng “xong việc là trốn mất biệt”…
Mỗi người một hoàn cảnh, một lý do để người biết chuyện tuy tức giận vì hành động nông nổi do họ gây ra, nhưng ít ra, dưới góc nhìn rộng và khác, họ cũng để lại sự thương cảm cần thiết. Nghĩa là có cái để ta tha thứ, dù vấp phải nhiều tranh luận trái chiều.
Nhưng với Minh thì không! Tại sao vậy? Đơn giản hành động ngoan cố và đầy ngụy biện của anh, nhất là hình như anh không biết xấu hổ là gì, thì để tìm ra được một chi tiết dù rất nhỏ để mọi người có thể thông cảm và tha thứ thì gần như là không!
Tôi nhấn mạnh điều này chỉ để lí giải một hiện tượng đang diễn ra: Ngoài một vài quan điểm lạc lõng nhằm bảo vệ và kêu gọi mọi người hãy tha thứ cho việc làm sai trái của Minh, thì tại sao gần như toàn bộ mọi người đều giận dữ!
Rõ ràng là sự ngoan cố, háo thắng và xem thường khán giả đã giết chết Minh!
3. Con đường xưa Minh đi
"Điều trớ trêu nhất của cuộc đời là gây ra sai lầm và đúng lúc" - Vua hề Charlie Chaplin thốt lên điều này trong những ngày tệ hại nhất của sự nghiệp mình. Hóa ra nó lại vận đúng vào quyết định thật trớ trêu của “danh hề” Minh Béo trong những ngày này!
Ai cũng mong cho người phạm tội sau khi hết án ra tù có cơ hội được phục thiện và hòa nhập cộng đồng theo những tín hiệu tích cực nhất. Không biết Minh nghĩ gì, ngay lúc cả nước phát động rầm rộ và mạnh mẽ chiến dịch chống xâm hại tình dục trẻ em đang có dấu hiệu bùng phát mạnh, thì Minh lại đăng đàn tuyển diễn viên để đào tạo rầm rộ không kém!
Minh vô tình hay quen thói khinh suất và thích gây sốc mà tiếp tục sai lầm trong hàng loạt chuỗi sai phạm liên tiếp khó tha thứ? Dù lí do gì, thì một lần nữa Minh lại tiếp tục làm cộng đồng dậy sóng vì phẫn nộ cực điểm!
Minh ơi, anh béo nhưng “sung” không khéo thì rất dễ bị héo! Buồn lắm thay khi phải thốt lên điều này với một nghệ sĩ từng nằm trong top những diễn viên hài trẻ năng động và đắt show bậc nhất nhì trong thời hoàng kim của mình. Vậy mà bây giờ….
Đánh người chạy đi, không đánh người chạy lại. Nhưng chạy lại vẫn còn dại thì thà đành cho đi!
Minh ơi, anh phải biết hối lỗi! Dù tôi biết, để có được tâm lí này, là chuyện nhỏ cho một vai diễn trên sân khấu nhưng thực sự không hề dễ, thậm chí là không thể, với một diễn viên Minh Béo trần trụi ngoài đời!
Minh ơi, anh phải sống chậm lại. Không thể chạy vội vã và bất chấp như trước đây. Hãy thay đổi trước khi quá muộn!
Vậy con đường nào cho Minh đi? Hòa nhập không có nghĩa là muốn hòa bất cứ việc gì, nhập bất cứ điều gì, đặc biệt là việc giảng dạy, đứng lớp truyền kinh nghiệm và kiến thức cho thế hệ trẻ, hình ảnh người thầy phải là tấm gương tuyệt đẹp về nhân cách và đạo đức.
Trước đây Minh cũng từng đứng lớp dạy kỹ năng diễn xuất cho học viên. Nhưng điều thiêng liêng nhưng cũng rất đơn giản này, với Minh giờ đây là không thể! Con đường xưa Minh đi, giờ đã hết! Nếu vì phép màu nào đó, nó vẫn còn, nhưng thử hỏi ai dám học hả trời?
Advertisement
Advertisement
Đọc tiếp